Thứ Sáu, 1 tháng 3, 2019

Đối với người yêu cũ: Đừng nhầm lẫn giữa còn nhớ với còn yêu…

Thứ mà mình đang nuối tiếc là những gì đã từng có với người ấy, chứ không phải là người ấy…

Có một giai đoạn nào đó sau khi chia tay, chúng ta nhớ đến quay quắt một người. Từng cử chỉ, lời nói, từng kỷ niệm đã từng có giữa hai đứa với nhau trong quãng thời gian yêu đương… đều tự động được dung nạp vào trong não bộ. Tựa như những thước phim quay chậm cũ kỹ của quá khứ được đưa ra và chiếu lại, và chúng ta bị hành hạ đến khổ sở bởi một nỗi niềm mang tên: Nhớ người yêu cũ.

Tôi có một cô bạn rất thân, vừa chia tay tình yêu không lâu. Cô ấy tâm sự với tôi rằng chuỗi ngày sau khi chia tay là chuỗi ngày khó khăn nhất đối với cô ấy. Không phải vì cô ấy còn yêu, còn muốn níu kéo, mà chỉ đơn giản vì những điều đẹp đẽ đã từng có với nhau cứ lặp đi lặp lại rõ mồn một, trở nên ám ảnh và thê lương vô cùng.

Và cô ấy nói, không thể đành lòng với đoạn hồi ức xinh đẹp ấy, nên cô ấy cứ tự nhiên mà nức nở khóc vào những đêm thấy lòng buồn trống rỗng. Đã có những phút giây cô ấy ngờ nghệch nghĩ rằng mình vẫn còn yêu và vẫn còn bi lụy, suýt thì nhắn tin cho người cũ mà khóc…

Vâng, suýt thì…

Đối với người yêu cũ: Đừng nhầm lẫn giữa còn nhớ với còn yêu - Ảnh 1.

Trong chúng ta, có bao nhiêu người suýt thì nhắn nhủ tới người cũ, muốn lật giở lại quá khứ tươi đẹp của cả hai và nuôi trong tim một mộng mị rằng nếu chúng ta nối lại tình xưa thì chúng ta đều sẽ hạnh phúc?

Tôi cũng đã từng, còn bạn thì sao? Cái ám ảnh dai dẳng của tình cũ và kỷ niệm đẹp khiến chúng ta cứ khắc khoải khôn nguôi. Và cũng chính nó làm ru ngủ chúng ta rằng chúng ta còn yêu đấy, còn mong nhớ đấy, còn vương vấn đấy… Nhưng không phải.

Ông anh tôi, đã chia tay mối tình cũ 3 năm, hiện tại cũng đã có người yêu mới và đang rất hạnh phúc. Nhưng việc bỗng dưng đi trên đường, bắt gặp một ai đó có dáng người nom-như-người-cũ, quần áo tóc tai các kiểu đều giống hệt, ông anh ấy vẫn ngoái đầu lại nhìn, dẫu cho ngồi sau đang là người yêu mới.

Khi anh kể chuyện với tôi, mới thật thà thú nhận rằng, không phải là vì còn yêu hay còn nhớ nhung gì tới người ta. Bởi bây giờ ai cũng đã có một con đường riêng để đi, và tình cảm cũng chẳng còn gì cả. Chỉ là bất ngờ bắt gặp và theo một phản xạ rất tự nhiên, thấy người từng gần gũi và gắn bó với mình, mới thảng thốt giật mình mà nhìn lại.

Đối với người yêu cũ: Đừng nhầm lẫn giữa còn nhớ với còn yêu - Ảnh 2.

Chuyện quá khứ ấy mà, là những chuyện đã qua, và những người yêu nhau tử tế thì hẳn sẽ biết đào sâu chôn chặt quá khứ của mình để nó không làm liên lụy tới người mới, để người mới không phải ghen tuông, không phải hờn giận. Nhưng đã qua cũng đâu có nghĩa là quên hết, quên tiệt, quên sạch sành sanh như thể ai đó chưa từng bước chân vào cuộc đời mình?

Nếu bắt chúng ta quên sạch quá khứ, chẳng khác nào tự bắt ép chính mình trở thành một người không có hồi ức. Hồi ức, dù buồn đau hay đẹp đẽ, vẫn là một phần trong cuộc sống của chúng ta kia mà. Chỉ cần đừng nhầm lẫn giữa cảm xúc tiếc nuối kỷ niệm và cảm xúc yêu đương, chỉ cần phân định rạch ròi rằng: thứ mà mình đang nuối tiếc là những gì đã từng có với người ấy, chứ không phải là người ấy… Thì mọi chuyện có lẽ sẽ nhẹ nhàng hơn.

Hôm nay, tôi cũng nhớ người yêu cũ một chút. Nhưng chỉ là nhớ những tháng ngày rong chơi yên ổn của chúng tôi, bởi vì chúng thật đẹp. Chứ còn người yêu cũ, đã không còn yêu nhau hẳn rồi…

 

https://ift.tt/2tJI3el

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét