Em tự hỏi bản thân mình bao lâu rồi em mới có lại cảm giác yêu thương một người, nhưng hình như em chọn sai thời điểm và cũng sai người để bắt đầu lại phải không anh?
Em đã nói với anh rằng "Em yêu anh", em sẽ không hối tiếc. Em lựa chọn như vậy để bản thân em biết rằng đó là những gì mày muốn biết, để nó không còn vịn vào cái cớ lấp lửng để yêu anh. Nói ra xong rất nhẹ nhàng, nhưng chỉ là cảm giác nhất thời mà thôi. Chỉ vài giây sau, tâm trạng của em va phải một tảng đá lớn, vừa nặng lại vừa đ au. Cứ thế, nó chì m dần trong biển cảm xúc. Em tự hỏi chính em, chẳng phải kết quả như thế nào em đã biết rồi sao. Nhưng sao giờ em lại đau lòng đến vậy.
Nhìn cô gái ấy em lại thấy rất đau lòng anh ạ. Dù người đó có là ai thì kết quả cũng vậy thôi mà đúng không anh. Nhưng em bất ngờ về người con gái bên cạnh anh, em không hiểu nổi cô ấy bên anh là vì cái gì, có thật là vì yêu hay không? Em nặng lòng chỉ vì em sợ người con gái đó không yêu anh, và tất nhiên em có lý do cho những điều đó, nhưng em lại càng sợ là do ích kỷ mà em suy nghĩ như vậy. Nhưng em lấy tư cách gì để lo lắng cho chuyện của anh đây. Anh yêu cô ấy đúng không anh? Nhiều không anh? Chắc là nhiều chứ đúng không anh? Em cũng vậy.....
Em tự hỏi bản thân mình bao lâu rồi em mới có lại cảm giác yêu một người, nhưng hình như em chọn sai thời điểm và cũng sai người để bắt đầu lại phải không anh? Em cô đơn quá lâu rồi, nên chút tự trọng cuối cùng em cũng vì anh mà v ứt đi mất. Sài Gòn những ngày này lạ lắm, cái cảm giác vô định đi trong gió lạnh càng làm em cảm thấy trơ trọi giữa phố phường tấp nập. Đi đến nơi có người em thương và cũng là nơi có người anh thương.
Anh biết không, em chẳng thể nào bình thường được đâu? Em chỉ có thể cố gắng mạnh mẽ, cố gắng tập trung vào nhưng điều khác anh, cố gắng không cho bản thân em thời gian rảnh rỗi để suy nghĩ về anh. Cuộc sống của em chưa bao giờ là thoải mái, em còn rất nhiều gánh nặng trên vai. Vậy nên em không thể để bản thân em chìm mãi theo xúc như vậy. Trước khi gặp anh, em luôn mang theo trong mình một ý định tự thân cố gắng, nhưng sao giờ em lại muốn dựa dẫm vào anh đến vậy. Bờ vai anh không dành cho em phải không anh? Vậy em phải dựa vào đâu đây?
Em chọn từ bỏ việc dõi theo anh, từ bỏ đoạn tình cảm của chính mình. Vậy nên trả lại cho em em của ngày trước đi. Cái ngày em cứ cười cho chính em, cho chính em thôi ấy, không phải để cho anh hay bất kỳ một ai khác xem cả.
Guu
http://bit.ly/2IWhix8
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét