Em đừng buồn khi ta phải chia tay
Bởi có lẽ đó là điều tất yếu
Khi mà xa nhau ta chẳng còn thấu hiểu
Còn khi gần vẫn thấy quá chông chênh.
Ta xa nhau cũng đã mấy mùa đông
Tay chẳng còn nắm chặt tay như trước
Hạnh phúc bây giờ chỉ còn là mơ ước
Khi đôi tim đã lỡ nhịp mất rồi.
Tình ta chắc chỉ đến thế mà thôi
Anh đã bắt đầu tin vào duyên số
Tình yêu nào chẳng đôi lần sóng gió
Chẳng phôi phai khi xa mặt cách lòng?
Em ra đi khi sáng sớm mờ sương
Anh lại về lúc trời chiều tắt nắng
Dù gặp nhau trên đoạn đường rất thẳng
Chẳng bao giờ chiếc xe dừng lại
Để chúng mình kịp nhận ra nhau!
Từ dạo ấy tim dẫu vẫn còn đau
Những vết thương cả hai không cố ý
Nhưng anh hiểu từ nay tình tan vỡ
Nên nén lòng, anh lặng lẽ bước đi.
Rồi từ đó anh hiểu tiếng "chia ly"
Là khi ta chẳng còn bên nhau nữa
Và trái tim cũng chẳng còn nhung nhớ
Khi hai người đã quá khác xa nhau.
Blogradio
http://bit.ly/2QYPPKo
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét