Chia tay tự nhiên với em đẹp đến lạ kỳ anh ạ. Em không nghĩ, cái nắm tay buông ra nhẹ nhàng đến thế. Cảm ơn anh nhé, đã viết xong câu chuyện tình của mình. Có lẽ sau này chúng ta không gặp lại nhau nữa, nhưng mãi mỉm cười, bông đùa như anh mà em từng biết nhé. Smile..
Anh và em, chúng ta đã từng yêu nhau từ thuở em còn là một cô sinh viên, anh vừa ra trường đi làm. Tình yêu đến cách nhẹ nhàng, chóng vánh, và kết thúc cũng nhanh. Cả hai ta im lặng... Mọi thứ kết thúc.
Thực ra em không biết chính xác lý do chia tay là gì anh ạ. Sau đó không lâu em có nghe người bạn anh kể lại, rồi, em đã tự lấy đó làm lý do để anh và em rời xa nhau. Cho đến tận hôm nay... Chúng ta gặp lại nhau. Cuộc gặp không phải do tình cờ, có lịch từ trước. Cách đây không lâu, chúng ta cũng có gặp nhau. Em đã rất hồi hộp, rất run...Lần này khác, em gặp anh nhẹ nhàng.
Như một người bạn, em mỉm cười, chúng ta chính thức gặp nhau sau rất lâu. Em vẫn nghĩ về anh một số lúc, thật ra em còn vương vấn đấy, em còn chưa chấp nhận hẳn lý do đó đâu, chỉ là cái cớ để em tin vào thôi. Nhưng lần này gặp lại, chúng ta vẫn trò chuyện như trước, vài ba câu bông đùa. Bây giờ, em đã không còn là cô sinh viên nữa, nhưng em biết em vẫn trẻ con, vì bản tính trẻ con, đưa đến cuộc gặp này cho hai chúng ta anh ạ. Em không biết, và thực ra em cũng không quan tâm anh và em còn tình cảm nữa không. Chỉ là chúng ta đã nắm tay nhau lần cuối, chúng ta đã chính thức buông tay nhau mãi rồi anh ạ. Lần cuối cùng có lẽ cho chúng ta gặp nhau. Anh và em có lẽ đã hết duyên với nhau rồi.
Như là giấc mơ anh ạ, em không nghĩ mọi chuyện đến với em nhanh và chóng vánh nhẹ nhàng đến như vậy đâu. Không nói gì nhiều, chỉ là tự thẩm thấu hiểu cho nhau mà thôi. Em thích cái kết câu chuyện tình yêu này. Thật viên mãn phải không anh. Cuối cùng anh cũng đã chính thức đóng quá khứ của em lại rồi nhé.
Lần cuối, em chả gọi nổi tiếng anh. Em vẫn ngang ngạnh trả lời, vẫn vô tư bông đùa như người dưng anh ạ. Mọi thứ lạnh ngắt rồi anh. Em thấy mãn nguyện và thoải mái khi bước ra về. Anh biết chứ. Nếu còn vướng bận em đã hỏi anh lúc bước đi, thế nhưng em lại mỉm cười, để mọi thứ nằm xuống.
Anh nhé, em chính thức khép anh lại. Cảm ơn anh chuỗi ngày qua, nhẹ nhàng, êm ấm, ngày mai, em phải tự lớn khôn rồi. Em vẫn mạnh mẽ, vẫn bất cần, thậm chí ngổ ngáo. Thế nhưng em không âm thầm quan tâm ai đó như trước nữa, không thỉnh thoảng suy nghĩ vẩn vơ về chút kỷ niệm, về lý do chia đôi nữa anh. Em để dành tình cảm của mình cho người sau này.
Còn giờ, chắc em phải mải mê theo đuổi sự nghiệp của em rồi. Em bận, chào anh, chàng trai của em.
Smile..
Guu.vn
http://bit.ly/2BMI3Ov
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét