Không người đàn bà nào trở nên mạnh mẽ mà không trải qua ít nhiều tổn thương, đau đớn. Có chăng là vì những tổn thương đó không phải ai cũng có thể nhìn thấy mà thôi!
Tôi đã từng nghe ở đâu đó người ta nói với nhau rằng: “Khi phụ nữ gặp được một người đàn ông tốt, cả đời cô ấy chẳng cần phải trưởng thành. Nếu cô ấy ngày càng trưởng thành, ngày càng mạnh mẽ là bởi vì người đàn ông ấy chưa đủ tốt”.
Tôi nghĩ câu nói ấy đúng. Bởi vì sao? Chỉ khi nhận lại sự vô tâm và tổn thương của đàn ông, đàn bà mới tập cho mình một thói quen: “Không cần thêm một ai nữa!”. Đến một thời điểm nào đó, phụ nữ mạnh mẽ, sắt đá và quyết đoán hơn tất thảy mọi đàn ông trên đời.
Có một vài lần tôi được nói chuyện với một người phụ nữ đơn thân thành đạt. Chị nắm trong tay quyền lực, địa vị và có một cô con gái xinh đẹp, ngoan ngoãn. Ai nhìn vào người phụ nữ ấy cũng thầm ngưỡng mộ. Chị giỏi giang, mạnh mẽ làm sao. Sau những năm ly hôn, chị không cần một người đàn ông nào mà vẫn gây dựng cho mình một cơ nghiệp vững vàng.
Người ta nhìn thành quả của chị lúc này và cho rằng chị may mắn. Bao nhiêu người vì thế cũng ước ao được như chị. Họ không biết rằng, để có được ngày hôm nay, chị đã phải bước qua những gì, phải trải qua mất mát và tổn thương thế nào. Họ không thể nào biết được dáng vẻ thất thần của một người đàn bà bị chồng bỏ, bắt buộc phải rời đi tay ôm lấy đứa con. Họ sẽ không còn nhớ đến dáng vẻ gầy guộc và héo mòn của chị khi thấy chồng mình cặp bồ rồi đem đơn ly dị cho chị ký.
Họ thậm chí không cần biết chị có đúng hay không, hay chồng chị có tốt hay không. Họ chỉ bảo rằng phải thế nào thì chồng chị mới bỏ. Rồi họ bàn tán ra vào về đứa con của chị, thậm chí còn bảo rằng cha đứa bé không chắc đã là chồng chị. Lúc ấy chị chẳng thể làm gì, chỉ lẳng lặng bịt tai con lại. Chị không thanh minh lúc đó, vì chị biết mọi việc chị nói lúc đó chỉ bằng thừa.
Và chị rời đi, không đem theo bất kỳ một lời thương xót nào theo, chị bắt đầu lại tất cả từ con số 0, và rồi chị tiếp tục vấp ngã. Một người đàn bà sẽ khó xây dựng sự nghiệp khi chỉ có một mình, điều đó chắc mọi người đều hiểu. Nhưng vì đứa con, chị đã tiếp tục đứng dậy, bước đi, từng bước chậm rãi nhưng chắc chắn.
Vài năm sau cuộc hôn nhân tan vỡ, chị trở thành giám đốc một công ty kinh doanh thời trang. Chị không ngừng khiến bản thân trở nên xinh đẹp và rũ bỏ tất cả những tổn thương trong quá khứ. Và khi chị thành công trở lại, biết bao nhiêu người lại tung hô tên chị. Chị đều chỉ coi như gió thoảng bên tai. Bởi chị biết, chỉ có gia đình , bố mẹ là thực lòng đối tốt với mình.
Người ngoài, họ chỉ thấy mình có điều kiện tốt, họ mới đối tốt. Họ không biết người phụ nữ là chị phải trải qua biết bao nhiêu đau đớn trong tâm hồn để trở nên mạnh mẽ và thành công như vậy. Họ không biết người phụ nữ là chị đã phải gồng mình làm tất cả mọi thứ, để sống ổn mà không cần bất cứ một người đàn ông nào. Họ không biết.
Người ta nói đàn bà mạnh mẽ thường rất khổ, nhưng nếu không mạnh mẽ, đàn bà biết phải làm sao?
Hay là trong lúc tổn thương cứ ngã quỵ, cứ ôm lấy chân của người đàn ông gây ra những tổn thương và mặc kệ lòng tự trọng của chính mình?
Không! Đàn bà không có sứ mệnh đứng sau lưng ai khác, đàn bà chỉ có thể đi cùng. Và điều quan trọng là đàn bà có thể “không có đàn ông” mà vẫn sống tốt.
Nên bạn à, khi bạn thấy một người phụ nữ mạnh mẽ, xin đừng vội vàng khen họ. Bởi có lẽ bạn không biết, để mạnh mẽ như bây giờ, họ đã phải đánh đổi những gì và chịu những tổn thương ra sao!
*Bài viết thể hiện quan điểm riêng của tác giả
ST
http://bit.ly/2EX8AeV
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét