Khuya rồi, tôi nằm lướt facebook một vòng trước khi ngủ. Trên trang cá nhân của cô bạn thân, hình đại diện là một màu đen kịt. Tôi hốt hoảng inbox: "Mày có chuyện gì thế?". "Nếu chồng mày ngủ với người khác thì mày sẽ làm thế nào?". Suốt đêm đó cả hai chúng tôi cùng không ngủ. Tôi biết trái tim nhỏ bé của bạn đang đau đớn.
Bạn lấy chồng sau nhiều cuộc tình long đong lận đận. Chồng bạn đã qua một đời vợ, đang nuôi một cô con gái lên năm. Người ngoài biết bạn lấy người đàn ông đó còn cảm thấy không nên, huống chi bố mẹ bạn làm sao bằng lòng cho được. Làm cha mẹ, ai cũng muốn con mình chưa chồng sẽ cưới một người chưa vợ. Nhưng bạn nói bạn yêu nên nhất định sẽ cưới. Trời không chịu đất thì đất đành chịu trời.
Chồng bạn đúng là có thương bạn, vì bạn đã cãi lại gia đình, bỏ mặc mọi thị phi để cùng anh nên duyên. Bạn về làm vợ, đồng thời cũng gánh trên vai mình trọng trách làm mẹ dù chưa từng thai nghén sinh nở một lần nào. Nhưng bạn làm được, vì bạn tin bạn có đủ hiểu biết và yêu thương.
Rồi bạn sinh con, người ngoài không biết chẳng thể phân biệt con chung con riêng bởi bạn chăm chút chúng đều như nhau cả. Mỗi lần cả nhà bạn cùng đưa nhau về quây quần quấn quýt, bố mẹ bạn đã thôi buồn lo, những người xung quanh cũng mừng vì bạn đã chọn đúng người để yêu để cưới.
Nhưng ngoại tình như một cơn sóng thần bất ngờ ập tới, hoặc cũng có thể nó giống như ngọn núi lửa âm ỉ bấy lâu nay mới phun trào. Bạn bàng hoàng đến mức không dám tin khi thấy bức ảnh chồng mình tình tứ với một cô gái lạ hoắc, cả hai nằm trên giường, chăn kéo cao tới cổ. Kèm theo bức ảnh kia là những dòng tin nhắn gọi nhau bằng chồng bằng vợ.
Nếu anh gọi cô gái là vợ, cô gái kia gọi anh là chồng, vậy thì bạn là ai, bạn là gì trong mối quan hệ đó? Bạn vật vã suốt mấy ngày liền, mỗi lần nhìn con nhỏ ngây thơ hỏi sao mẹ khóc mà ước gì mọi thứ chỉ là cơn ác mộng. Cơn ác mộng trong đêm sẽ tan biến khi mình thức dậy, còn nỗi ác mộng này thì không thể mất đi, nó dày vò tim bạn, nó bám vào từng ngõ ngách, tưởng như đi đâu, nhìn cái gì cũng ám ảnh bởi hai khuôn mặt tình tứ đó.
Chồng bạn dĩ nhiên biết mình quá sai, nói bức ảnh đó chỉ là do có người cố tình chụp để đùa cợt. Còn những dòng tin nhắn ngọt ngào chồng vợ? Anh nói anh chỉ trêu cho vui. Bạn nhếch mép cười, tính anh xưa nay đâu hài hước đến độ như vậy.
Gọi cho tôi, bạn khóc không thành tiếng "tao yêu anh ý chứ tao đâu có ngu". Tôi không biết phải nói gì, chỉ một hai khuyên bạn phải bình tĩnh. Thật ra thì nếu tôi ở vào tình cảnh đó, tôi cũng không bình tĩnh được. Dư âm của ngoại tình đâu chỉ là nỗi đau. Khi một mối quan hệ ngoài hôn nhân bắt đầu cũng là khi kết thúc rất nhiều điều tốt đẹp khác.
Đó là chuyện xảy ra gần một tháng trước. Khi tôi nhìn thấy bạn đăng cái ảnh màu đen trên trang cá nhân ấy là khi bạn đã quyết định kết thúc rồi. Bạn từng nghĩ, anh ấy đã dang dở một lần chắc là hiểu rõ hơn ai hết gia đình quan trọng biết bao nhiêu. Anh ấy từng nhìn con gái mình sống thiếu mẹ, chắc hiểu được nỗi thiệt thòi của con trẻ lớn đến cỡ nào. Anh và vợ cũ vì sao chia tay bạn không rõ, bạn chỉ nghĩ một người mẹ có thể bỏ đứa con nhỏ dại cho chồng nuôi có lẽ không phải người vợ tốt. Nhưng vào lúc này bạn nghĩ, có khi nào vợ cũ anh ấy cũng từng trải qua những chuyện như bạn vừa trải qua?
Khi bạn quyết định ly hôn, điều bạn day dứt nhất vẫn là cô con gái riêng của chồng. Bạn đã làm mẹ nó năm năm trời, cô bé đã lên mười, xinh xắn và hiểu chuyện. Nó xem bạn như mẹ, hai chị em quấn quýt không rời. Nếu có thể, bạn sẵn sàng nuôi con bé, nhưng bạn không có quyền làm điều đó.
Đêm đó, suốt đêm không ngủ, tôi nằm nghe bạn kể về bi kịch của đời mình. Giọng bạn qua điện thoại rất nhỏ, nhỏ hơn cả những cơn gió mùa đông đang rào rạt thổi qua mái nhà. Ước gì lúc này có thể ở gần nhau, chỉ để nắm tay bạn một cái thật chặt. Ngày xưa bạn cãi mẹ cha, bỏ qua mọi lời khuyên ngăn để về làm vợ anh, những tưởng sẽ chứng minh cho mọi người biết mình không hề sai lầm khi chọn lựa. Lúc này, bạn có thấy hối hận không?. "Tao không hối hận. Tao đã yêu thật lòng, đã hết mình vì gia đình, vì anh và vì con".
Tôi cố gắng cười trong điện thoại. Phải rồi, bạn của tôi rất mạnh mẽ. Yêu ai đó hết lòng là điều tốt, nhưng biết rời xa khi cần mới là xuất sắc. Khi tình cảm đã không còn nguyên vẹn, cho dù cố chấp duy trì cũng sẽ chẳng tới đâu. Mọi vết thương dù sâu cỡ nào cũng nhất định sẽ lành theo năm tháng.
Lê Giang/Dân trí
http://bit.ly/2EVOdig
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét