Thứ Hai, 31 tháng 12, 2018

Nếu anh cứ lạnh nhạt thì em cũng chẳng thể đứng chờ anh mãi

Để em nói anh nghe, chân thành của em trao là thật, tình yêu của em trao cũng là thật. Thế nhưng nếu anh cứ lạnh nhạt, thờ ơ thì chẳng có ai đứng chờ anh mãi đâu, kể cả em.

Em rất yêu anh. Vì anh khác với những người khác đó là tạo cảm giác đặc biệt trong trái tim em. Em cũng thừa nhận là em vô cùng ngốc nghếch, đến nỗi tự thấy bản thân mình nhiều lúc chẳng cần tự trọng, chỉ cần anh.

Em nghĩ mình vẫn cứ khờ dại mãi để làm một chỗ dựa cho anh khi anh mệt mỏi hay khi anh muộn phiền. Đối với em yêu anh là một chuyện tình cờ, nhưng để kiên trì bảo vệ tình yêu này thì em đã dành rất nhiều dũng khí. Có khi cả thế giới đều nghĩ anh không yêu em, rằng em thật ngu ngốc, thì chỉ riêng em biết anh có ý nghĩa với em nhiều thế nào.

Nhưng mà anh ạ, đến bây giờ thì em nghĩ rằng mình đã lãng phí thời gian quá nhiều rồi. Theo thời gian sự vô tâm, lạnh nhạt của anh đã khiến sự can đảm của em đang vơi dần.

Em không còn can đảm để đi tìm anh, cũng như không còn cố gắng vượt qua tất cả vì anh nữa. Có đôi khi em nghĩ rằng chúng ta vốn chẳng có một con đường chung nào để đi cả, nên em gói ghém tất cả những ký ức còn lại để rời đi.

Nếu anh cứ lạnh nhạt thì em cũng chẳng thể đứng chờ anh mãi-1
Em thừa nhận là em vô cùng ngốc nghếch, đến nỗi tự thấy bản thân mình nhiều lúc chẳng cần tự trọng, chỉ cần anh! (Ảnh minh họa)

Sẽ chẳng còn em chờ anh vào mỗi chiều tà, háo hức đi chợ để nấu cho anh một bữa thật ngon với những món mà anh thích.

Sẽ chẳng còn em vội vàng trở về để mua thuốc cho anh khi anh ốm, và buồn rười rượi khi thấy anh không vui.

Sẽ chẳng còn em dù thỉnh thoảng có bị anh "lơ" đi thì vẫn ngay lập tức đáp trả nhiệt tình khi anh cần.

Sẽ chẳng còn em bình thản lắng nghe những câu chuyện của anh, rồi cùng anh tìm ra phương án tốt nhất, hoặc chăng chỉ yên lặng nghe anh nói là đủ rồi…

Em chẳng thể nào mãi thế được khi sự nhiệt thành của mình đáp lại chỉ là những lần im lặng hay những lần anh nói anh bận.

Em chẳng thể nào mãi thế được khi thấy bản thân mình bỗng trở nên khác lạ, một cô gái mạnh mẽ, hay cười bỗng trở nên ủ rũ, buồn rầu.

Em chẳng thể nào mãi thế được khi chúng ta không còn được như lúc ban đầu và chỉ có một mình em vẫn ôm hy vọng.

Em chẳng thể nào thế được khi không thấy niềm vui từ tình yêu này.

Anh ạ! Em nghĩ mình cuối cùng cũng chẳng vững chãi sau bao giông bão nữa. Tình yêu là nỗ lực nhưng không phải nỗ lực từ một phía, cũng không phải duy nhất em cứ cố hàn gắn những vết nứt từ lần này đến lượt khác.

Sự lạnh nhạt của anh rồi cũng có kết quả. Trước đây thì em nghĩ rằng không có anh, không có sự yêu thương của anh thì em sẽ không sống nổi hoặc ít ra sẽ như một cây khô chờ ngày héo mòn. Nhưng giờ em nghĩ khác rồi, bám riết vào tình yêu này và sự vô tâm của anh mới là điều khiến em trở nên ngày càng tiêu cực.

Anh hãy nhớ rằng nếu sau này anh vẫn thế thì chẳng có ai đứng lại để chờ anh cả, vì anh đã bỏ đi xa thì người ta cũng phải bước tiếp trên con đường của họ. Anh cần thay đổi, em cần thay đổi, để sau này chúng ta tìm được một người xứng đáng với tình yêu của mình.

Em sẽ không làm phiền anh nữa, để mình luôn hạnh phúc.

Theo Baodatviet

 

 

 

 

http://bit.ly/2CI8oiq

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét